Ngài Mục Kiền Liên chứng Thánh quả, thần thông bậc nhất mà cuối đời lại chết không toàn thây?

-

Tại sao Ngài Mục Kiền Liên dù đã chứng Thánh quả, thần thông bậc nhất mà cuối đời lại chết không toàn thây?

Hãy đọc để biết nhân quả khốc liệt đến mức nào? Bậc Thánh cũng không thoát khỏi được nhân quả – Đại đệ tử của Phật Thích Ca cũng không nằm ngoài vòng nhân quả , thì như chúng ta đây làm sao có thể thoát được?

Tôn giả Mục Kiền Liên – Đệ tử thần thông đệ nhất của đức Phật. Tôn giả Mục Kiền Liên là người đã đắc chứng A La Hán, quả vị cuối cùng trong Tứ Thánh Quả cùng với sự giải thoát và giác ngộ viên mãn.

Tôn giả Mục Kiền Liên sinh khoảng năm 568, mất khoảng năm 484 trước Công nguyên ở nước Ma Kiệt Đà, nay thuộc miền Bắc Ấn Độ, là một vị tỳ kheo trong thời kỳ đức Phật Thích Ca Mâu Ni còn tại thế. Tôn giả Mục Kiền Liên và Tôn giả Xá Lợi Phật là hai vị đệ tử đứng đầu trong hàng chúng đệ tử của Phật Thích Ca.

Có thể thấy, Tôn giả Mục Kiền Liên là một nhân vật lịch sử có thật. Ngài có quá trình xuất gia tu học và đắc quả, được sử liệu ghi chép rõ ràng. Và ngài đã được nhân loại thừa nhận là một nhân vật lịch sử có sức ảnh hưởng lớn trong thời đức Phật còn tại thế.

—————-

Câu chuyện về cái chết của Ngài Mục Kiền Liên bị ngoại đạo giết.

Các ngoại đạo bàn tán với nhau không hiểu tại sao Sa-môn Cồ-đàm được nhiều phẩm vật cúng dường đến thế. Một người nói mình biết lý do. Được như thế là Mục-Kiền-Liên lên cõi trời hỏi chư thiên đã tạo công đức gì, rồi trở về thế gian kể cho mọi người do làm điều này, điều nọ… rồi ông xuống địa ngục hỏi các tội nhân tại sao làm thế và cũng trở về thế gian kể lại do phạm tội như thế, như thế. Dân gian tin lời ông, nên đem nhiều phẩm vật đến cúng dường. Bây giờ nếu giết ông đi, thì số phẩm vật đó sẽ về tay các ngoại đạo.

Họ đồng thanh cho là ý kiến hay. Sau đó họ quyên góp các thí chủ được một ngàn đồng, kiếm được một vài tên du đãng cướp bóc, thuê chúng đến Hắc Thạch giết Trưởng lão. Chúng đến ngay nơi Ngài ở, bao vây. Ngài chui qua lỗ khóa trốn thoát. Chúng trở lại và bao vây nữa, Ngài chọc thủng mái nhà bay lên hư không. Suốt hai tháng, bọn du đãng làm đủ cách, nhưng vẫn thất bại. Đến tháng thứ ba, thấy quả báo do nghiệp ác đã tạo trong tiền kiếp đã đến, Ngài không cố gắng thoát đi nữa. Cuối cùng bọn du đãng bắt được Ngài. Chúng xé tay chân Ngài giã xương nát ra như hạt gạo, quăng hết vào bụi rậm rồi bỏ đi.

Trưởng lão muốn đảnh lễ Thế Tôn trước khi nhập Niết-bàn, nên tự quấn mình bằng định lực làm thân cứng lại, và bay lên không, đến gặp Phật, đảnh lễ và thưa:

– Bạch Thế Tôn, con sắp nhập Niết-bàn.

Phật hỏi:

– Tại đâu?

– Tại Hắc Thạch, bạch Thế Tôn!

– Vậy thì hãy tụng pháp cho ta nghe trước khi đi, vì từ nay ta sẽ không còn thấy lại đệ tử của ta nữa.

Mục-Kiền-Liên vâng lời. Trước tiên Ngài bay lên không, biến hóa thần thông như Trưởng lão Xá-lợi-phất đã làm trước khi nhập Niết-bàn.

Tin bọn du đãng giết Mục-kiền-liên bay khắp miền Diêm-phù-đề. Vua A-xà-thế tức tốc phái do thám tìm thủ phạm. Bọn chúng đang nhậu nhẹt trong một quán rượu. Đứa này nện lưng đứa kia khiến nó té xuống đất. Rồi hai đứa chửi lộn:

– Tại sao mày đánh lên lưng tao? Làm tao té?

– Mày là đồ ăn trộm, du thử du thực. Mày là kẻ đầu tiên đánh Đại Mục-kiền-liên.

– Sao mày biết tao đánh?

Rồi nhiều tiếng nói hỗn độn:

– Chính tao đánh nè!

– Chính tao đánh nè!

Do thám của vua bắt hết cả bọn. Về triều chúng khai các đạo sĩ lõa thể chủ mưu. Vua bắt năm trăm đạo sĩ chung với năm trăm tên trộm bỏ xuống hố sâu đến thắt lưng đã đào sẵn trước sân hoàng cung, cho phủ rơm khắp mình chúng, đốt đến cháy dòn, xong cho cày sắt cày ra từng mảnh.

Các Tỳ-kheo bàn tán trong Pháp đường là Đại Trưởng lão không xứng để chịu chết như vậy. Phật giải thích đó là ác nghiệp trong tiền kiếp. Và Ngài kể:

Chuyện quá khứ

ĐỨA CON GIẾT CHA MẸ

Ngày xưa, có một chàng trai rất có hiếu. Mọi việc trong nhà như giã gạo, nấu ăn… một tay anh làm hết, chí đến săn sóc cha mẹ anh cũng hết sức chu đáo. Thấy con quá vất vả, hai ông bà định cưới dâu để đỡ đần phần nào. Anh lắc đầu nguầy nguậy, chỉ muốn chính tay mình hầu hạ cha mẹ mà thôi. Nhưng hai ông bà cương quyết cưới vợ cho con, cuối cùng một cô gái trẻ được rước về nhà. Cô ta hầu hạ cha mẹ chồng chỉ được vài ngày, sau đó bắt đầu nói nặng nhẹ. Cô cứ cằn nhằn với chồng là không thể ở nổi nhà này nữa. Đợi anh đi vắng, cô lấy đất cục, váng cháo rải khắp nhà. Anh chồng về thấy nhà cửa tùm lum như thế, hỏi cô. Được dịp cô tru tréo lên:

– Cha mẹ già mù lòa của anh làm đấy! Cứ vứt bừa, vứt bãi ra thế! Tôi dọn muốn đứt hơi! Khổ thân tôi, làm sao mà tôi sống cho nổi!

Cô cứ than van, rên rỉ mãi, khiến anh chồng bực mình. Trước đây là người đàng hoàng, có hiếu, nay hết thương cha mẹ, và còn tìm cách đối xử ác đối với họ.

Anh gạt cha mẹ lên xe đi thăm bà con. Vào đến rừng sâu, anh trao dây cương cho cha, bảo chỗ này bọn cướp hay rình rập, anh phải xuống xe, nhưng con bò đã rành đường, không lo. Anh đi xa một quãng thì la hét ầm ĩ, càng lúc càng to, như thể bọn cướp sắp tấn công tới nơi. Hai ông bà nhìn quanh nhìn quất cũng chỉ thấy một màn đen tối, nhưng thương con, chỉ nghĩ đến hạnh phúc của nó, nên vội bảo:

– Con ơi! Cha mẹ già rồi, đừng lo nữa , mà hãy tự cứu lấy mình.

Nhưng anh vẫn mặc kệ, giả làm bọn cướp hét đánh và giết hai ông bà, vứt thi thể trong rừng. Xong trở về nhà.

Thế Tôn kết luận:

– Các Tỳ-kheo! Mục-kiền-liên đã phạm trọng tội như thế. Ông chịu đau khổ vô số trăm ngàn năm ở địa ngục. Sau đó, vì ác báo chưa hết, nên một trăm kiếp liên tiếp bị đánh chết thân xác xé tan từng mảnh. Do đó Mục-kiền-liên phải chịu chết như thế tương ứng với ác nghiệp kiếp trước. Cũng vậy năm trăm đạo sĩ lõa thể và năm trăm tên cướp đã tấn công người không gây hấn với chúng, phải chịu chết tương ứng với tội lỗi đó.

————————

Lời bình :

1. Hãy tự đốt đuốc lên mà đi. Đến Ngài Mục Kiền Liên tự nhìn thấy nghiệp của mình phải trả thì Ngài cũng hoan hỷ đón nhận. Ngài là đại đệ tử của Phật Thích Ca, Phật Thích Ca cũng hoan hỷ để Ngài trả nghiệp thì chúng ta đừng có suy nghĩ gây tội lỗi chồng chất rồi khóc lóc chắp tay xin Phật cứu con. Hãy tự đốt đuốc lên mà đi. Chư Phật Bồ tát chỉ đường soi lối, dạy bảo cho biết việc lành việc ác và tự mình cứu mình chứ không thể xin được.

2. Hãy bỏ suy nghĩ làm ác nhiều làm thiện bù lại là được xoá tội. Đến Ngài Mục Kiền Liên chứng quả A La Hán, cứu vớt chúng sinh công đức không thể nghĩ bàn mà vẫn phải trả nghiệp. Vậy nên hãy gạt bỏ suy nghĩ cứ làm sai rồi niệm Phật hay làm việc thiện bù vào là tiêu tan nghiệp chướng. Tội ác đã làm thì vẫn phải trả. Biết quay đầu thì trả nhẹ nhàng hơn, trả sớm hơn. Rất nhiều người có suy nghĩ cứ làm nhiều việc sai rồi chỉ cần tu tập là hết tội. Tu tập rồi thì vẫn có những người có kết quả bi đát là như vậy. Nhưng bi đát là do ta nhìn bằng mắt thường, còn người tu tập hiểu rõ nhân quả rồi nên trả nợ trong hoan hỷ.

3. Ngài Mục Kiền Liên với đầy đủ phép thần thông biến hoá, nhìn trước được tai hoạ nhưng không trốn tránh nữa mà hoan hỷ trả nghiệp, vì luật nhân quả không bỏ sót 1 ai. Tránh được lần này lần khác sẽ lại tới. Vậy nên, khi nghiệp tới thì hoan hỷ đón nhận, không than trời trách đất, tất cả đều tự là bản thân gây ra, hoan hỷ đón nhận , nhìn nhận lỗi sai và sửa chữa. Rồi trời quang mây tạnh.

Nam mô Đại Hiếu Mục Kiền Liên Bồ tát

Share this article

Recent posts

Popular categories

LEAVE A REPLY

Please enter your comment!
Please enter your name here

Recent comments